28 tháng 9 2013

Thanh lọc tâm từ thiền quán ( bài 3 )




    ...và bây giờ chúng ta tiếp tục dòng chảy dẫn hướng của tâm để thiền quán. Như đã mô phỏng ở bài trước, ta ( có thể hiểu là trí của ta ) bám sát luồng dẫn hướng của tâm để niệm, ngày một nhanh hơn, tinh tế hơn và nhạy cảm với từng biến đổi nhỏ của tâm. Đôi lúc tự mình cảm nhận, động tác này như là cách ta đang cho một cuốn băng ghi âm và hình ảnh quay dần chậm lại để một lúc nào đó gần như dừng lại, tức là ta với tâm ta đã song hành, và tưởng tượng rằng từ thời điểm đó sẽ không có những ký ức được hình thành tiếp trong bộ nhớ của trí não ta ( hay tâm sẽ không tạo nghiệp nữa vậy ). Những dẫn dắt từ cảm nhận, tưởng tượng và thực hành thiền quán như vậy cho chúng ta một nhận thức sơ bộ ban đầu việc hành thiền theo Tứ niệm xứ như là một môn khoa học thực hành để thanh lọc tâm, thoát mọi khổ đau ... 
Mời quý vị xem tiếp tại đây

Thành phần và sự chuyển hóa của máu

Ống mạch ra vào phổi

19 tháng 9 2013

Thanh lọc tâm từ thiền quán ( bài 2 )

   Hãy chọn tư thế thoải mái nhất cho thực hành thiền quán ở mức độ sơ khai, mức độ của sự nhận biết thực trạng cái tâm ta đang chuyển động không ngừng dẫn hướng vô thức cho dòng suy nghĩ của ta.
Chúng ta bắt đầu quán sát hơi thở của chính mình bằng việc niệm theo từng hơi thở. Khi ta hít vào, lồng ngực căng dần lên ... trong đầu ta đọc thầm là " phồng "... rồi khi ta thở ra lồng ngực xẹp dần xuống, đọc thầm là " xẹp " ... Cứ như vậy đến một lúc nào đó tự ta thấy tâm không chú ý vào việc quán sát hơi thở này nữa, có quá nhiều thứ để quyến rũ tâm ta theo dõi và ghi nhận, ta cần theo sát ngay diễn biến chuyển hướng này của tâm để niệm từ cho kịp. Ví dụ: tiếng gà gáy vang lên, dứt ngang chuỗi quán sát hơi thở khiến tâm ta lắng nghe nó, ta chuyển sang niệm từ"gà gáy,gà gáy, gà gáy... " rồi một lúc tâm ta lại chuyển sang suy nghĩ về công việc ta đang làm dở dang ở cơ quan, ta chuyển sang từ " công việc, công việc, công việc ...." ... bỗng dưng ta rơi vào một khoảng trống vô thức và tự cảm nhận thấy mình đang thở đều đặn, ta lại niệm " phồng...xẹp...phồng... xẹp "...
   Cứ như vậy, ta với tâm ta đuổi nhau. Một bên dẫn dắt, một bên bám sát và thống kê, điểm trống vắng không có sự dẫn hướng là ta quay về niệm hơi thở của mình ... đuổi hoài, đuổi mãi ta bắt đầu nhận thấy những điều ta suy nghĩ, những sự vật quanh ta chuyển biến không ngừng. Ở đây đã manh nha cho ta một điều của người cảm nhận đạo khi hành thiền là tất cả đều vô thường. Tất cả sự vật, suy nghĩ, ước muốn, khổ đau,... trong ta hay tác động vào ta đều luôn chuyển biến không dừng. Khi chúng ta đuổi theo sự dẫn dắt của tâm, chúng ta không dấn thân sâu vào sự hằn in của tâm trí về những điều tâm ta dẫn hướng mà ta chỉ quán sát và niệm (như một hình thức thống kê ) như vậy về mặt nhất thời đã giảm bớt những suy nghĩ ám ảnh quá sâu vào một vấn đề, nhưng mặt khác còn quan trọng hơn là việc ta sẽ đuổi kịp và định tâm  ...
Mời quý ví xem tiếp bài viết tại đây

05 tháng 8 2013

Thanh lọc tâm từ thiền quán ( bài 1 )

     
  ( Hồ Ba Bể - tháng 05 năm 2013 )
    Khi bạn mệt mỏi, đau đầu hoặc khi cơn đau bệnh tật hành hạ cơ thể và cả khi gặp những vấn đề căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày ... Hãy bình tĩnh, đến nơi yên tĩnh để thực hiện thiền quán. Đó có thể là một căn phòng mộc mạc đơn sơ, có thể là không gian tĩnh lặng của một khu vườn, khu rừng ... Và với tư thế cảm thấy thoải mái cho cơ thể nhất như có thể là thong thả đi bộ, nằm, hoặc ngồi xếp chéo chân  ...
Hãy từ từ hít thở không khí trong lành và lắng nghe không gian tĩnh lặng, bạn cảm thấy rõ nhịp thở của mình, rồi những bước chân thong thả trên thảm cỏ êm ... Bắt đầu ta quán sát cảm nhận của chính ta, đây là hơi thở phồng xẹp nơi bụng, không khí luồn êm bên cánh mũi, đây là nhịp nhấc rồi đưa chân bước đi, cùng đó đôi cánh tay đưa đẩy theo nhịp bước ... Bất thần tiếng chim hót lảnh lót bên tai, làn sương buổi sớm bay nhè nhẹ hơi mát lành bên má ... Rồi tự mình lại nghĩ sao ta cứ mải lao đầu vào công việc mà không để ý đến những điều nhỏ nhặt của tự nhiên, Thiên nhiên đang hàng ngày tác động xâm nhập vào ta , dòng suy nghĩ ấy cứ miên man trong khi đôi chân ta vẫn bước, hơi thở của ta vẫn theo nhịp điệu muôn đời ... Ta lại quay về quan sát hơi thở của mình ...
Vậy đấy, cứ quán sát kỹ càng qua thời gian tĩnh lặng ta lờ mờ nhận ra rằng ta có hai ta, đó là một thứ suy nghĩ được ta làm chủ  và một thứ chạy trước dẫn dắt ta, đây là điều kỳ diệu nhất sẽ thấy và cảm nhận rõ khi qua nhiều lần thiền quán. Hãy hình dung và cảm nhận đơn giản như trong khi ta đang nói chuyện với ai đó thì tâm của ta lại chạy đến một chỗ khác ví dụ như là lo về một công việc nào đó đang dở dang chẳng hạn, rồi câu chuyện đang nói sẽ bị ảnh hưởng, có thể dùng từ chợt nhớ về một việc gì đó cho hiện tượng này. 
Khi thiền quán, ta dùng suy nghĩ do ta làm chủ ( hiểu nôm na ) để đuổi theo sự đỏng đảnh của cái tâm vô hình ( tạm gọi vậy ) dẫn dắt và thầm niệm những hình ảnh, âm thanh trên con đường tâm vô hình gặp phải hay hiện diện rồi ta lại nhận thấy điều kỳ diệu nữa khi thấy trong ta có hai ta. Ví dụ nhỏ sau đây: khi ta mải đuổi theo tâm để đọc ( niệm ) các đối tượng xuất hiện thì có thể có hiện tượng chưa bao giờ ta thấy đó là cơ thể ta có những động tác không  do ta muốn ( điều khiển ) như nuốt nước bọt, gãi chỗ ngứa, thậm chí là trở mình ( nếu nằm quá lâu )...
Vâng, viết đến đây thì thú thực là cái tâm dẫn dắt của tôi đã ngắt dòng suy tư miên man trên và hướng cho tôi rằng cần đi vào vấn đề trọng tâm của những dòng chữ đầu tiên của bài viết này ...
Mời quý vị xem tiếp bài viết tại đây